Đã từng trong một đoạn thời gian rất dài ta cho là ta đã quên đi cố sự này thế nhưng là coi ta một người lẳng lặng ngồi xuống thời điểm ta mới phát hiện nguyên lai ta chưa hề quên. Lúc trước từng màn không ngừng hiện lên ở trước mắt ta. Viết cố sự này chỉ là vì kỷ niệm ta từng đi qua lại không cách nào quên được tuế nguyệt. Hành văn không tốt không thể mang mọi người không bằng trong đó ý cảnh xin thứ lỗi. Nếu như mọi người cảm thấy không thú vị cũng không cần tiếp tục nhìn xuống.