Được người xưng là củi phế, kết quả là vì thi nghiên cứu mình, tập tuyệt thế công pháp, vì thân tình, vì hồng nhan, vì bên người người thân nhất, Nam Cung Ngự Thiên từ trong miệng người khác củi phế, từng bước một đạp lên con đường cường giả. Con đường cường giả, một đường lang bạt kỳ hồ (*sống đầu đường xó chợ), nhưng cũng ngăn cản không được một viên cường giả tâm. Say nằm ngủ trên gối mỹ nhân, tỉnh nắm quyền thiên hạ. Linh Vũ song đừng, bất thế bá kiêu. . .