Đáng chết! Lận mở hai mắt ra sau nhút nhát nhìn qua hắn, trong mắt tràn đầy sợ hãi, hơn nữa còn mặt mũi tràn đầy hoang mang hỏi thăm hắn là ai! ? Làm lận suy nhược thân thể ngã trong vũng máu lúc, tâm hắn như dao cắt, thậm chí phá lệ bỏ xuống công việc coi chừng hôn mê bất tỉnh hắn. Nhưng mà, hắn tự phụ cả một đời đều thuộc về hắn người mà lại lấy mất trí nhớ đến trừng phạt hắn đối với hắn xâm phạm? Hừ! Lận quên hắn từng ở trên người hắn in dấu xuống ấn ký không quan trọng, hắn có nhiều thời gian chờ hắn từ từ suy nghĩ lên... Tai nạn xe cộ về sau, trong đầu của hắn thậm chí là trong mộng cảnh đều không ngừng xuất hiện làm cho người suy tư kiều diễm hình tượng, nhưng hắn nghĩ chắp vá lưu lại đoạn ngắn lại luôn tốn công vô ích. Hắn có loại trực giác: Có thể từ Văn Nhân tiên sinh trên thân tìm tới đáp án. Nhưng mà, làm cái kia tuấn mỹ tà mị nam nhân lấn đến gần hắn lúc, hắn lại có quay người chạy trốn xúc động...