Thật thiên kim trở về, thịnh muộn đường bị ép thay gả cho hai chân tàn phế bị người chán ghét mà vứt bỏ lục Tứ gia.
Cặn bã nam đợi nàng quỳ liếm, thật thiên kim cười trên nỗi đau của người khác, đám người nhìn nàng trò cười.
Ai ngờ, đỉnh cấp quán bar là nàng đẻ non nghiệp, điển tàng châu báu bị nàng nói không đáng tiền, biết nhà vẽ kiểu nổi tiếng là thuộc hạ của nàng, xe sang hào trạch đảo nhỏ tư nhân nàng đều có.
Nàng bên trên có thể trồng chuối cấp thưởng lớn, hạ tay thiện nghệ xé cặn bã biểu.
Đám người: Thịnh muộn đường vẫn là thảm, lão công là cái tàn tật.