Sống lại dị thế, lại bị coi là sâu kiến, tập tễnh học theo, nhưng lại bị giẫm đạp từng li từng tí. Vốn định vừa chết, nhưng lại một mình sáng tạo hóa thi con đường. Vốn định chỉ lo thân mình, nhưng lại nhiều gặp man di hạng người. Vốn định nghèo khó Nhạc đạo, nhưng lại dần dần có được quyền thế. Dục hỏa đốt người thời điểm, nhưng cũng luôn có phát tiết chỗ. Tham lam, tự tư nhưng cũng thiện lương, dũng cảm, ngẫu nhiên tàn bạo nhưng cũng hiểu được nhân đức chi đạo. Không trách nhân vật chính hoa tâm, chỉ đổ thừa nữ nhân sáo lộ quá sâu...