Hắn gặp nàng ảnh chụp. Trên tấm ảnh cô nương mặt mày cong cong, khóe miệng khẽ nhếch, tiếu dung xán lạn như ngày xuân ánh nắng. Một lần, hắn mới gặp bản thân nàng. Trước mắt cô nương gương mặt đỏ nhào, chóp mũi đỏ nhào, hai mắt linh động không tưởng nổi. Một năm, giao thừa. Hắn hai mắt phiếm hồng, ánh mắt nhìn qua chá suối phương hướng thật lâu không hoàn hồn. Hai năm, giao thừa. Hắn từ vợ của bạn tử thủ bên trong nhìn thấy hướng nghĩ mộ niệm người. Trên tấm ảnh người vẫn như cũ là mặt mày cong cong, khóe miệng khẽ nhếch. Ba năm, hai lần. Hắn rốt cục lấy dũng khí nhìn thấy tưởng niệm đến xương người. Tưởng niệm, ba lần. Hắn ủng nàng vào lòng, cười như cái hài tử. Quãng đời còn lại không còn xa cách nữa. Năm năm, bốn lần. Hắn rốt cục cưới hỏi đàng hoàng nàng. Liên quan tới tình yêu, liên quan tới áo cưới, liên quan tới nhẫn kim cương. Nàng là bình minh, hắn là rơi mộ. Sáu năm năm lần gặp nhau, quấn giao trăm năm. Hắn thâm tình chú mục: "Ngươi đến, tràn đầy vui vẻ "