Đầu thai làm người, nàng thận trọng từng bước, không cầu phú quý chỉ cầu mình sống ra người dạng, kiếp trước bức tử mình người một cái cũng đừng nghĩ chạy ra lòng bàn tay của nàng, mà kiếp trước bị mình hại chết người nàng đồng đều lấy thực tình đối đãi. Kiếp trước nàng nhất xin lỗi nam nhân, làm nàng muốn nửa đường bỏ cuộc thay chỗ hắn lúc. Hắn đưa nàng bức đến góc giường: "Ván đã đóng thuyền, đã thành kết cục đã định" ... . Nàng ngửa đầu thở dài: "Đã mệnh trung chú định, vậy thì yên ổn mà ở thôi như mệnh "