Tuyết trắng trên giường bệnh, trong lúc ngủ mơ nữ hài có chút tỉnh lại, trên cổ tay đau nhức rõ ràng truyền lại đến toàn thân, nàng dùng sức nhíu mày, muốn nâng lên tay trái bị nam hài thật chặt nắm trong tay, ngủ mơ nam hài tựa hồ ngủ không say, cau mày, bởi vì nữ hài rút tay động tác thanh tỉnh, tóc xoã tung, thân mang bông vải sợi đay vải vóc quần áo trong đã bị ép nhăn, ánh nắng xuyên thấu qua màn cửa khe hở vụng trộm xông tới, đánh vào hắn tuấn tiếu gương mặt bên trên, rất là đẹp mắt. Trong phòng bệnh màn cửa đã bị kéo ra, ấm áp gió nhẹ nhẹ nhàng thổi tiến đến, nam hài trán lọn tóc theo luồng gió mát thổi qua, ánh nắng chiếu vào trắng noãn trên đệm chăn, nam hài tay trái bưng trắng noãn bát, tay phải cầm in đầu to bé con muỗng nhỏ nhẹ nhàng thổi thử muôi bên trong cháo. Nữ hài rất ngoan ngoãn miệng mở rộng ăn, chỉ là nữ hài mặt hơi có vẻ tái nhợt. Cháo trong chén đã thấy đáy, nam hài nhẹ giọng hỏi