Nội dung giới thiệu vắn tắt: 12 tuổi năm đó: Quan hoạn nhưỡng họa, triều đình mục nát, bởi vì quá độ chinh lương, sinh hoạt ở vào nước sôi lửa bỏng. —— biết rõ như thế ta nhận 13 tuổi năm đó: Triều đình càng thêm mục nát, không có lương thực cướp người đã thành chuyện thường. —— tâm ta biết không hỏi 14 tuổi năm đó: Trên trời rơi xuống đại họa, nạn hạn hán đột kích, triều đình chinh lương không một tia thu liễm. —— ta oán trời không do người 20 tuổi năm đó: Bằng bản thân chi tài hoa, vào kinh đi thi, nếu như trúng bảng, khôi phục ta hương. —— ta giấu trong lòng một tia kỳ vọng 20 tuổi năm đó: Triều đình vô năng, hoa thức thi rớt, cởi áo trở lại quê hương. —— ta niệm 22 tuổi năm đó: Lương thực hết người tuyệt, phụ mẫu quy về dưới cửu tuyền. —— ta hối hận 55 tuổi năm đó: Ta lực triển hoành đồ, biết thù tất báo, lưu này « không thứ sau phú cúc », thế muốn ta phụ người trong thiên hạ. —— ta oán người không do trời