Một cái Bắc Xuyên đi ra nông thôn bé con phấn đấu lịch trình: Vi tôn nghiêm, từng rời nhà trốn đi, vì sinh kế, cũng ngủ đầu đường. Một mình huy quyền phóng tới qua một đám ức hiếp thiếu nữ lưu manh, tại biên tái vùng đất nghèo nàn Mục Dương, đô thị đầu đường lang thang. . . Cuối cùng đứng ở thành thị đỉnh phong. Chua xót nước mắt, tình huynh đệ, tình yêu đẹp, lập nghiệp khó. . . . Một lời khó nói hết! thích bằng hữu mời cất giữ đề cử hạ, tạ ơn: )